TỰ SỰ....
Ôi bãi cát vàng trải dài sâu thẳm
Đó kia thôi chân trời ánh chiều tà
Em nằm trên cát thân hình mơn mai đợi
Thổ lộ gì ưh với vẻ mặt suy tư?
Em đã kệ thôi và thế đó...
Rũ bỏ hết đi những sắc thái thế gian
Là quần bó buộc... ôi lại áo
Sao phải che đi những vẻ đẹp trời ban
Khi được sinh ra ai cũng vậy
Là đấy, đầy thôi những chem chép, ku non
Chẳng hề có chi mà che đậy
Bởi lẽ phải chăng ấy là của tự nhiên
Thế rồi chem chép, konku lớn lên theo năm tháng
Là hôm nay đây, em nằm với cát vàng..
Trần trụi đấy từng gò mông, vú mẩy
Đôi chân thon dài khép hờ hững đợi chờ
Em muốn, em cần ưh thể xác
Thổ lộ chăng giờ em chỉ biết nằm đây
Suy tư đôi nét, mắt tinh anh thế
Ôi... thế thôi.. cát vàng buổi chiều tà...
Khẽ nghiêng thân nhẹ, khép chân vội
Nhấp nhô chem chép lún phún mờ
Khe chỉ đấy ẩn mình nơi háng khép
Lông lưa thưa ôi... một buổi chiều tà
Em phải chổng mông lên đầy thử thách
Ngoái nhẹ đầu thôi của đợi chờ
Má đùi, mông lẳn đang vươn nhẹ
Ôi... doggy em thôi, anh hãy làm đi
Là thế đó, em đang với cát vàng sâu thẳm
Là cởi, là ham muốn bởi tình si
Là muốn konku anh cứng ngắc
Là bấy nhiêu thôi, là tình dục em đợi chờ..
Là đấy trong em đang suy ngẫm
Là nhớt cửa mình đang ướt nhẹp đầu môi
Là...thế là ôi... em không thể...
Là là... là muốn konku quá mất rồi%
(19/3/21 NCĐ)